BUỒN KỶ NIỆM
Còn là một chút dư hương
Rớt rơi đâu đấy trên đường tuổi xuân (Lysa)
Chuyến này anh không đi Đà Lạt
để đưa em dạo phố chiều mưa
kem Việt Hưng giờ đây lạnh lắm
đâu có còn nồng ấm như xưa.
Em hãy về thăm lưu học xá
rặng dã quỳ đã hết màu xanh
con dốc cao hết thơm mùi lá
cây anh đào chết lịm trơ xương.
Dành phút nhớ thương tà áo trắng
như Duy Tân nhớ miến Mỹ Hương
mùi xôi gà bay bay trong nắng
từng sợi buồn từng sợi vấn vương.
Hãy đi ngang ngôi nhà anh cũ
nồi ra gu thơm ngát mùi bơ
nhớ lắng nghe bầy sâu làm tổ
hoa arum nở trắng hồn mơ.
Dành phút nhớ thương hàng mận đỏ
hương mimosa quyện dãy mù sương
tiếng học bài còn bay trong gió
theo chân em từng bước lên trường.
Viện của mình ngày xưa đẹp lắm
hàng tùng xanh giờ đã vút cao
từng lối sỏi, giảng đường, thảm cỏ
dấu chân Cha giờ ở nơi nào.
Dành phút nhớ thương thầy bạn cũ
bốn mươi năm vắng bóng sân trường
còn đâu đây tiếng cười rộn rã
dáng trầm ngâm trên bục giảng đường.
Hãy về thăm Thung lũng Tình yêu
đường Phù Đổng hoa vông đỏ thẫm
hãy trãi lòng cùng trời cao rộng
Đà Lạt buồn … mãi mãi Đà Lạt yêu.
ngày em trở về ĐàLạt
26/10/2008
LYSA