Nghiêng nón
Sao em biết anh nhìn mà nghiêng nón
Chiều mùa thu mây che có nắng đâu
Nắng sẽ làm phai mái tóc xanh mầu
Sẽ làm khô làn môi em dịu ướt
Còn tia mắt anh…
Có…sao đâu mà em cúi đầu từ khước
Nếu nghiêng nón có nghĩa là từ khước
Sao mười ngón tay em bỗng cuốn quit đan nhau
Nữa vành má em bỗng thắm sắc hồng đào
Đôi chân bước anh nghe chừng sai nhịp
Gió níu tà áo em, bảo thầm: “đi không kịp
Nhà không xa sao em bỗng nhanh chân?”
Nếu nghiêng nón có nghĩa là từ khước
Sao loanh quanh em chẳng chọn đường gần?
Em nghiêng nón để rồi về hối tiếc
Sao không đi êm như gío mùa thu
Cho anh làm thơ cho anh ngẫn ngơ
Cho hoàng hôn buông trên hồ thầm thì
Sao không đi thản nhiên như mình không tình ý
Cho tim anh sẽ thắt cho mắt anh dâng cay
Cho đêm nay men hờn giận dâng đầy
Bên trang giấy anh đề thơ tuyệt vọng
Mà thật ra mình đã có gì đâu
Sao thấy em làm má anh nóng bỏng
Em nghiêng nón khuất vào đầu lối rẽ
Tà áo em lưu luyến vẫy anh theo
Bước nhẹ nghe em kẻo động vỡ tơ chiều
Kẻo hoàng hôn vai ngại ngùng dâng sắc tím
Anh vẫn là thư sinh đêm đêm ngào nghẹn
Nhưng em có còn là nàng tiên chưa một lần lưu luyến
Trần Quang Long.
------------------------------------------------
Nghiêng nón …
nc. Họa đề
Sao anh nghĩ tại anh nhìn mà em nghiêng nón?
Gió thu về em cần giữ sợi quai nâu
Vành nón nghiêng cho đỡ hắt áng nắng mầu
Sao anh lại nghĩ làm môi bớt dịu?
Còn tia mắt…của anh
Có thấy đâu mà khước từ từ khước
Đã không thấy nên khước từ là có thấy
Đã không thấy nên tay thư giản buông lơi
Má hồng đào vì dưõng khí Dalat cho
Đôi chân bước rất tự nhiên loài hồng hạc
Tà áo sẽ nhịp nhàng theo động tác
Nhanh chậm vô thường đây đó vô phương
Đã nói rồi không thấy nên sẽ như hương
Bay ở giữa trời thinh không cõi lặng
Không hối tiếc cho trái tim vừa vặn
Không xôn xao không trông ngóng mong chờ
Không gieo sầu thả mộng bâng quơ
Không trách gió hờn mây buồn nắng nhạt
Và sẽ ở làn ranh giữa có không rất nhẹ
Tim anh thắt tại sao tự làm đau đớn?
Mắt anh cay sao tự hành hạ bản thân?
Với trang giấy hãy viết xuống những dòng
“Ta tự tại ta mở tung những trói buộc
Ta là ánh sáng sẽ chan hòa rạng chói.”
Nắng đã dịu gió cũng hiu hiu thổi
Đường thênh thang chân bước nhịp thật đều
Hồi chuông chiều đã vẳng tiếng vọng kêu
Tâm đã tịnh? Thân trần đâu đã nhẹ?
Nhanh chân nhé thuyền lan như sắp ghé
Kia bến bờ mờ ẩn trong sương lam.
--------------------------------------------------------------
Đà lạt, nghiêng nón một giấc mơ...
Đường lên dốc nhỏ
Chiếc nón nghiêng nghiêng
Theo đôi chân nhỏ
Đến trường vôi đỏ
Tóc xõa dài
nhẹ bay theo gió
Tung tăng
tà áo trắng trinh nguyên
Hồn mềm
xanh như ngọn cỏ
Tuổi thơ
hồng
óng ánh lá thông xanh
Ngày xưa ấy
giờ xa như
cổ tích
Một thoáng gió lay,
một cơn
mưa nhẹ
Kỷ niệm ngày nào
ngọt như
nắng mùa xuân
Trưòng Bùi thị
ngẩn ngơ
đàn bướm trắng
Áo len xanh
ủ ấp những giấc mơ
Hàng
khuynh diệp
thơm thơm sân đất đỏ
Nhặt lá chép thơ,
tuổi học trò chiu chắt
Để bây giờ,
nhìn chiếc lá thu phai
Nhìn ngày tháng
mỏng manh tuổi hạc
Nhớ chiếc nón ngày xưa
Nhớ tiếng cười khúc khích
Một chút mong manh
Một chút bồng bềnh
Một chút mây bay qua khung cửa sổ
Đà lạt chợt về
Phủ ngập đầy ngày tháng mông mênh....
Thiên H
ương
6/10/12
(Nguồn: anhdaodalat@yahoogroups.com)