Cố Quận Hàn Lư (Trần Văn Lương)

02 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 25384)
Cố Quận Hàn Lư (Trần Văn Lương)


Do:

 Mẹ già thiên cổ đăng trình,

Nhà tranh trống vắng một mình ngóng Xuân.

 

Cóc cuối tuần:

 

 (Kính dâng hương linh Má, đánh dấu cái Tết đầu tiên Má không còn

 còm cõi một mình ở quê nhà để mòn mỏi nhớ thương

 đợi chờ thằng con bất hiếu của Má)

 

 故 郡 寒 廬

 

日 短 風 淒 黑 夜 長,

寒 廬 慈 母 待 春 香.

家 亡 國 破 心 如 火,

子 散 孫 離 髮 若 霜.

異 獸 狂 奔 吞 越 土,

癡 狐 怯 伏 獻 南 疆.

冬 遲 老 母 歸 西 路,

春 夜 空 廬 獨 望 暘.

 陳 文 良

 

Âm Hán Việt:

 

 Cố Quận Hàn Lư


Nhật đoản, phong thê, hắc dạ trường,

Hàn lư, từ mẫu đãi xuân hương.

Gia vong, quốc phá, tâm như hỏa,

Tử tán, tôn ly, phát nhược sương.

Dị thú cuồng bôn, thôn Việt thổ,

Si hồ khiếp phục, hiến Nam cương.

Đông trì, lão mẫu quy Tây lộ,

Xuân dạ không lư độc vọng dương.

 Trần Văn Lương

 

Dịch nghĩa:

 

 Nhà Tranh Lạnh Nơi Chốn Cũ

 

Ngày ngắn, gió lạnh lẽo, đêm đen dài,

(Trong) nhà tranh lạnh, mẹ hiền ngóng đợi hương mùa Xuân.

Nhà mất, nước tan, lòng (mẹ) như lửa,

Con phân tán, cháu lìa xa, tóc (mẹ) tựa sương.

Thú lạ điên cuồng chạy, nuốt đất đai Việt,

Cáo ngu hèn nhát phục xuống, dâng hiến bờ cõi Nam.

Mùa Đông trôi chậm, mẹ già về Tây phương,

(Cho nên khi)đêm Xuân (tới thì) chỉ còn có căn nhà tranh trống vắng đợi mặt trời mọc.

 

Phỏng dịch thơ:

 

 Nhà Tranh Chốn Cũ

 

Đêm lấn chân ngày, gió khóc than,

Nhà tranh, mẹ gắng đợi Đông tàn.

Cháu con lạc lõng, sương dầm tóc,

Làng xóm tan hoang, lửa đốt gan.

Thú lạ cuồng điên vày đất nước,

Chồn ngu khiếp nhược hiến giang san.

Xuân chưa tới, mẹ về thiên cổ,

Trống vắng nhà tranh vọng nắng ngàn.

 Trần Văn Lương

 Cali, Xuân Nhâm Thìn, 1/2012

 

Lời bàn của Phi Dã Thiền Sư :

 Bao nhiêu đời mẹ sẽ phải qua đi trước khi nước nhà thấy lại được nắng Xuân?

 Hỡi ơi!


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 24185)
Cũng xác thân này mà tình yêu xa vắng Giáo đường còn đây… mà Thiên Chúa đã rời xa…!
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 27625)
Kính dâng anh linh Vị Cha già kính yêu, Đức Ông Simon Nguyễn Văn Lập, Cựu Viện Trưởng Viện Đại Học Dalat
24 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 29826)
Nếu biết rằng tôi bỏ nhậu rồi Người đời nói xấu mặc kệ tôi Vợ mình mình sợ nên chi tội  Nhất vợ, nhì trời, có thế thôi!!
05 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 24273)
Thêm một tà dương lỗi hẹn thề, Não nề gượng níu chặt cơn mê. Chiều nay nỗi nhớ se màu nắng, Áo trắng xưa đâu chẳng thấy về.
05 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 25705)
Tổ vỡ, đàn chim tản mác bay Mang thân lữ thứ, lạ xa bầy Tha phương, lận đận đời tầm gửi  Viễn xứ, long đong kiếp trả vay 
07 Tháng Mười Một 2010(Xem: 24715)
mưa thu đánh mất vầng trăng em đi lá úa cành thông ven hồ gác chuông xa vắng sương mờ tiếng chuông xa vắng hồ đồ trong anh
17 Tháng Mười 2010(Xem: 24127)
Ngọt ngào cất tiếng “Mình ơi!” Trên đời đẹp nhất là tôi với mình
12 Tháng Mười 2010(Xem: 24591)
Mai này cho lãng quên đời Ta bên kẻ lạ cũng cười, cũng hôn, Cũng răng in dấu vui buồn, Nhưng ngôi hoa hậu em luôn trị vì…
12 Tháng Mười 2010(Xem: 24696)
Anh về qua biên giới T rời chiều mưa bụi bay Khóc em khô nước mắt Nhớ em như cuồng say
12 Tháng Mười 2010(Xem: 23473)
Thầy là ai và bạn cũ đã là ai Tôi còn ai trong giấc ngủ đoái hoài Cơn cúi xuống đau xót xa mật đắng
SINH HOẠT
MINH XÁC QUAN ĐIỂM
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.

- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
99,468