Khủng Hoảng Của Đảng Cộng Hòa (Hoàng Ngọc Nguyên)

20 Tháng Mười Hai 201112:00 SA(Xem: 26077)
Khủng Hoảng Của Đảng Cộng Hòa (Hoàng Ngọc Nguyên)


KHỦNG HOẢNG CỦA ĐẢNG CỘNG HÒA

Hoàng Ngọc Nguyên

 

Đảng Cộng Hòa đang dấn sâu vào một cuộc khủng hoảng. Và đó là một điểu bất hạnh khi người ta đang cảm nhận điều này đúng vào dịp Giáng Sinh năm nay. 

 Vào thời gian này năm ngoái, đảng Cộng Hòa có cảm tưởng mình đang ở trên “đỉnh cao của thế giới”. Đảng Dân Chủ vừa chịu một thất bại nặng nề trong bầu cử Hạ Viện, để cho Cộng Hòa chuyển từ thế thiểu số ô hợp thành một đa số áp đảo. Tại Thượng Viện, đảng Dân Chủ mất đa số an toàn, bị lấy ba ghế, không còn khả năng quyết định được mọi chuyện nữa theo ý mình. Để thăm dò sức mạnh của mình trong tình hình mới, đảng Cộng Hòa đã thử đối đầu Nhà Trắng ngay trong mùa Giáng Sinh năm ngoái, và ông Obama đã chấp nhận nhượng bộ đầu tiên với thế lực mới của đảng Cộng Hòa tai Hạ Viện, đồng ý gia hạn biện phàp giảm thuế cho người giàu có từ thời Tổng thống Bush để đổi lấy việc Cộng Hòa thông qua việc gia hạn phúc lợi thất nghiệp cho người mất việc dài hạn. Vào lúc đó người ta đã nói với tình hình này, đến năm 2012, Dân Chủ sẽ mất luôn cả Thượng Viện, đa số của Cộng Hòa tại Hạ Viện sẽ còn rộng lớn hơn, và quan trọng hơn hết, ông Barack Obama sẽ là một tổng thống một nhiệm kỳ. Từ cuối năm ngoái, đánh đổ ông Obama đã trở thành một mục tiêu hàng đầu, minh thị, thôi thúc như một ám ảnh của những người Cộng Hòa đến mức nó hầu như trở thành mục tiêu duy nhất phải đạt bằng mọi giá.

 Nhìn lại một năm sắp qua này, người ta có thể thấy những người Cộng Hòa đã theo đuổi mục tiêu đó một cách bền bỉ và đúng là bằng mọi giá, và chẳng thể phủ nhận đặc biệt những người Cộng Hòa trẻ tuổi của phong trào “Trà Hội” tại Hạ Viện đã đạt được những “thắng lợi vẻ vang” liên tục trong 12 tháng qua, khi nhiều lần họ dẫn chính quyền Obama đến trước bờ vực tự sát “đóng cửa” (shutdown) khiền cho ông Obama phải chấp nhận những đòi hỏi của họ là cắt chi tiêu của chính phủ, hạn chế những chương trình phúc lợi xã hội, chấm dứt những chương trình kinh tế tài chánh có tính cách “kích thích” để thúc đẩy quá trình hồi phục kinh tế ổn định, và không tăng thuế đối với những thành phần có lợi tức cao. Lại nhìn một hướng khác, nức lòng với chuyện “truất phế” ông Obama, những chính khách Cộng Hòa từ giữa năm đã lao vào mùa tranh cử hầu như cũng chỉ có một điều nói với cử tri Cộng Hòa: chúng ta sẽ làm cho ông Obama trở thành tồng thống một nhiệm kỳ!

 Mục tiêu đánh đổ ông Obama có đạt được hay chăng, dĩ nhiên đến tháng 11 sang năm chúng ta mới có thể nói chắc chắn. Một điều có thể nói hiện nay một cách chắc chắn là mục tiêu đó, theo những cuộc thăm dò khác nhau được thực hiện trong những ngày ngưòi dân đang tấp nập “đi sắm tết” này, đã không gần hơn so với tám tháng trước đây. Một điều khác những ngưòi quan sát chính trị cũng có thể nói, vì chỉ theo đuổi một mục tiêu duy nhất đó bằng một sách lược tiêu cực, đảng Cộng Hòa đang mắc vào một cuộc khủng hoảng niềm tin. Người dân theo dõi thời cuộc ở Washington trong năm nay đã có quyết tâm chẳng tín nhiệm những người đương nhiệm tại Capitol Hill trong cuộc bầu cử sang năm. Nay với quyết định của những người Cộng Hòa tại Hạ Viện bác bỏ đề nghị thỏa hiệp của Thượng Viện bằng luật gia hạn hai tháng những biện pháp miễn thuế, trợ cấp thất nghiệp và chi trả cho Medicare, và sau khi bác bỏ, những vị dân biểu này thảnh thơi bay về quê nhà chung vui lễ Giáng Sinh với gia đình, mặc cho 160 triệu người đi làm và hàng triệu người thất nghiệp cùng với hàng chục triệu người đang hưởng Medicare sốt vó, dân chúng chắc chắn sẽ cụ thể hơn nữa trong việc xác định mục tiêu của mình trong cuộc bầu cử sang năm.

 Một điều hiển nhiên trong những tuần lể cuối cùng này của năm, là người dân mong đợi tối thiểu việc gì Quốc Hội phải làm trong năm thì làm cho xong, đó chính là việc gia hạn biện pháp giàm thuế An sinh Xã hội đánh vào tiền lương từ 6.2% xuống 4.2% như trong hai năm qua, đồng thời gia hạn trợ cấp của liên bang đối với người thất nghiệp dài hạn, và đình hoãn quyết định cắt giảm thanh toán cho bác sỉ có những thân chủ thuộc chương trình Medicare. Sở dĩ đây là những việc phải làm ngay là vì tất cả những biện pháp nay đều hết hiệu lực vào ngày 31-12 này. Có nghĩa là sau ngày này, nếu Quốc Hội không làm gì cả, thì thuế cho ngưòi đi làm sẽ tăng trở lại mức cũ (trung bình mỗi người phải mất $1.000 một năm), và người thất nghiệp sẽ không còn mong đợi được chi phiếu phúc lợi hai ba trăm mỗi tuần. Như vậy sẽ không thiếu người “mất vui”. Mất vui trong mùa mua sắm này tất ảnh hưởng đến mùa mua sắm, tức là ảnh hưởng đến kinh tế, tạo nguy cơ mới đối với nạn thất nghiệp, và đương nhiên sẽ làm cho tỷ lệ tăng trưởng kinh tế chậm lại như cũ, có nghĩa là làm cho nguy cơ suy thoái tái hiện.

 Hạ Viện đã thông qua một luật của ngưòi Cộng Hòa tại Hạ Viện đưa ra, gia hạn đền một năm tất cả những biện pháp trên, nhưng lại áp đặt cả một loạt những điều kiện có tính cách “bắt bí” không chấp nhận được bởi Thượng Viện và ông Obama (rút ngắn thời gian trợ cấp từ 99 còn 55 tuần, giảm số lượng công chức, không tăng lương công chức trong hai năm, chính quyền phải thông qua đề án đường ống dẫn dầu…). Cho nên Thượng Viện đã bác bỏ luật đó, không cần đợi tới ông Obama phủ quyết. Đối lại, Thượng Viện, với một tỷ lệ phiếu 89-10 cho thấy sự đồng tình mạnh mẽ của hai đảng ở viện trên, đã đưa ra dự luật gia hạn hai tháng, vừa đáp ứng nhu cầu tình thế (31-12 là hết hạn) vừa tạo thời giờ đề thương thảo thêm giữa hai đảng, hai viện. Hôm thứ ba, như chúng ta đã thấy, Hạ Viện bác bỏ đề nghị này và sau đó quyết định về quê ăn Tết, treo lơ lửng cả ba vấn đề như muốn trêu gan công luận.

 Tính từ thứ tư, người ta còn cả mười ngày để hành động, và khó tin họ sẽ bất động trong tuần tới. Họ có thể vẫn còn thời gian để tìm cách gia hạn. Nhưng người ta có thể đã trễ trong việc xây dựng uy tín trong mùa bầu cử. Cả một năm qua, hầu như những người Cộng Hòa tại Hạ Viện chẳng bàn một chuyện gì khác hơn là ngăn chận chuyện tăng thuế đánh vào người giàu (vỉ đã ký vào lời thề với tổ chức Americans for Tax Reform) và cắt chi tiêu ngân sách nhằm vào phúc lợi xã hội. Họ chống tăng thuế vì họ nói tăng thuế làm hại đến việc tạo ra công ăn việc làm. Họ đòi cắt chi tiêu vì cắt chi tiêu sẽ tạo ra công ăn việc làm! Lý luận đó khả nghi về cả hai mặt lý thuyết và thực hành. Trong thực tế, thăm dò cho thấy người dân muốn chính phủ phải giảm chi tiêu đồng thời phải tăng thuế đánh vào thành phần có thu nhập cao. Cũng trong thực tề, chính những nhà tỷ phú, triệu phú đang đề nghị chính phủ phải đánh thuế họ them biở vì họ sợ bó tay chính phủ cúng những bất ổn xã hội! Và bình thường người ta phải nhìn nhận vai trò của chính phủ liên bang trong việc tạo ra công ăn việc làm qua những chương trình phát triền cơ sở hạ tầng, giáo dục, huấn nghệ, năng lượng… của mình.

 Khủng hoảng cho đảng Cộng Hòa hiện nay có thể thấy trong sự thất bại của họ trong mưu đồ làm giảm sự tín nhiệm của người dân đối với ông Obama. Thăm dò mới nhất của CNN/ORC công bố vào ngày thứ ba cho thấy có đến 50% cử tri tin tưởng ở khà năng của ông Obama giải quyết những vấn đề của nước Mỹ, con số này chỉ được 43% vào tháng ba năm nay. Thăm dò cũng cho thấy ông Obama cũng có thề thắng bất cứ người Cộng Hòa nào được đảng của họ cử ra trong cuộc bầu cử sang năm – ngay cả với ông cựu thống đốc tiểu bang Massachusetts Mitt Romney, vẫn được xem là người duy nhất trong số những ứng cử viên tồng thống của đảng Cộng Hòa có thề đánh bại được ông Obama. Những thành tích đối ngoại của ông Obama được cử tri cho là vượt trội. Về đối nội, việc ông gần đây theo đuổi mạnh dạn Dự luật về Công ăn Việc làm đã được nhìn nhận một cách tích cực. Dù sao, khi người ta nhìn tình hình kinh tế ở Mỹ hiện nay, so với tình hình ở châu Âu, ông Obama được xem xét một cách tin tưởng hơn - nhất là sau những báo cáo gần đây về tỷ lệ thất nghiệp, tăng trưởng kinh tề, thị trường nhà cửa, doanh số bán lẻ, và mùa mua sắm vui tươi hiện nay. Thăm dò cử tri cũng cho thấy chỉ có 43% ngưòi được hỏi có ý kiến thuận lợi đối với đảng Cộng Hòa, trong khi đến 55% đặt lòng tin vào đàng Dân Chủ. Vấn đề là những người Cộng Hòa tại Hạ Viên đã củng cố niềm tin của cử tri xem đảng Cộng Hòa như một “Đảng Nói Không” (Party of Noes), trong khi đảng Dân Chủ là đảng đền với tầng lớp dưới trong xã hội.

 “Party of Noes” này có thể được nhìn dưới khía cạnh khác, đảng Cộng Hòa là một đảng ba không: không có lãnh đạo, không có ý tưởng mới cho thời đại mới, và không có giải pháp cho những vấn đề của thời đại đó. Sự thiếu lãnh đạo này đang nổi bật trong cuộc vận động tranh cử tồng thống của đảng Cộng Hòa hiện nay. Vòng sơ bộ đầu tiên tại Iowa của đàng Cộng Hòa chỉ còn đúng hai tuần nữa, sau đó là New Hampshire. Cử tri Cộng Hòa vẫn chưa thấy ai là người có thề tin được.

 Trong cả năm qua, chúng ta đã chứng kiến sự kiên nhẫn và khổ cực của người Cộng Hòa trong việc “trắc nghiệm”, “phỏng vấn” những “người xin việc”, từ ông Romney là ngừơi kỳ cựu nhất, đến Herman Cain, “em mới”, thường chỉ được biết với nhãn hiệu pizza bố già (Godfather’s Pizza) của ông. Nổi bật một cách bền bỉ nhất là ông Romney, nay ra tranh cử lần thứ hai sau thất bại năm 2008. Nhưng ông Romney chẳng làm người ta yên tâm, cho nên cuộc tìm kiềm người thay thế đã bắt đầu hầu như ngay từ đầu. Bởi thế mới có hàng loạt hiện tượng bạo phát bạo tàn. Ngôi sao xẹt đầu tiên là bà Michele Bachmann, quán quân của phía bảo thủ và Trà Hội. Sau khi ngưòi ta gạt bà qua một bên vì có lẽ bà có vấn đề “tâm thần”, họ đưa ông Rick Perry, người mới vào cuộc từ đầu tháng tám, nhưng rồi cũng khám phá ông thống đốc Texas này có lẽ còn co vấn đề tâm thần nặng hơn. Không nản chí, tức thời họ chụp lấy nhân vật thứ ba trên hàng ghề dự bị, nhưng ông Cain này mang cái nghiệp quá nặng với phụ nữ - chưa nói đến cái chứng tâm thần ông cũng mắc như những người Cộng Hòa khác.

 Trong phòng chờ đợi vào giữa tháng 11 chỉ còn bốn người vốn được xem người đứng ngoài: Newt Gingrich (cựu chủ tịch Hạ Viện), Ron Paul (dân biểu Texas, tranh cử lần thứ hai), Rick Santorum (cựu thượng nghị sĩ Pennsylvania), và Jon Huntsman (cựu thống đốc Utah). Túng thế, nên cuối tháng 11, người Cộng Hòa cho Gingrich lên như diều gặp gió, có vẻ như thắng ở cả Iowa vả New Hampshire đến nơi. Thăm dò trong 10 ngày đấu tháng 12 đều cho thấy ông Gingrich hơn Romney cả mười mấy điểm, người ta phải kết luận cử tri Cộng Hòa vẫn nuốt chưa trôi được một ứng cử viên có nguồn gốc Mormon, và do đó cứ nhắm không sai vào chuyện ông Romney nay nói thế này, mai nói thế khác (flip-flop). Tuy nhiên, các ứng cử viên khác đều xúm vào đánh ông Gingrich, như đập dẹp một cây đinh nổi lên trên mặt bàn, và đánh ông Gingirch thì quá dễ vì đánh chỗ nào cũng trúng, từ chuyện gia đình đến chuyện dựa thế làm ăn (với hai công ty tín dụng địa ốc Freddie Mac, Fanny Mae) và lập trường quan điểm chưa vững” về chuyện di dân, y tế, quản lý ngân sách. Trong tình thế đó, ông Ron Paul 76 tuổi, người đã tưởng bị quên lãng, nổi lên như một hy vọng mới. Mà ông Paul này là ai? Ông chủ trương gì? Ron Paul là nhân vật theo “giáo phái” chính trị Libetarian, chủ trương tự do cá nhân tuyệt đối và nước Mỹ đứng ngoài thế sự của thế giới! 

 Bởi vậy, trong mùa Giáng Sinh này, người Dân Chủ coi vậy mà sướng. Họ có thê cảm thấy an nhàn hơn ngưòi Cộng Hòa. Làm sao ngưòi Cộng Hòa có thể hưởng “bình an dưới thế” được khi họ nhìn những người dân cử của mình ở Quốc Hội với sự chán ngán, và thấy những người đang muốn họ ủng hộ trong cuộc vận động tranh cử tống thống lại chỉ là những phần từ cơ hội chủ nghĩa làng nhàng – ăn cơm nếp còn đỡ ngán hơn.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 2023(Xem: 2911)
"Cách đây hơn 50 năm, chính quyền của cựu Tổng thống Mỹ Lyndon Baines Johnson tuyên bố "súng là công cụ chính gây nên cái chết của giới tội phạm Mỹ" và nói rằng vấn đề này "chính là kết quả từ thái độ bình thường của nền văn hóa chúng ta đối với súng đạn và di sản công dân được trang bị vũ khí, tự bảo vệ mình".
03 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3058)
"Bắt đầu từ cuộc bầu cử tổng thống năm 2000, báo đài ở Mỹ bắt đầu sử dụng hai màu xanh và đỏ để phân biệt ảnh hưởng của hai đảng tại các tiểu bang."
14 Tháng Mười 2022(Xem: 3701)
"Trước khi chết, Sarina Esmailzadeh, 16 tuổi, nói rằng thế hệ của cô muốn sống như những người trẻ ở New York"
12 Tháng Mười 2022(Xem: 3592)
"Vụ nữ đại gia Trương Mỹ Lan, chủ nhân tập đoàn Vạn Thịnh Phát, bị bắt trong một vụ án kinh tế sẽ là bước đầu tiên để khui ra và ‘đốt lò’ các vị tai to mặt lớn từ đương chức đến đã nghỉ hưu, theo nhận định của nhiều nhà quan sát ở Việt Nam."
10 Tháng Mười 2022(Xem: 3427)
"Một cuốn sách của hai tác giả Phương Tây nêu ra ba lý do khiến nền tảng quyền lực của Đảng Cộng sản và Nhà nước XHCN ở Việt Nam rất bền vững."
17 Tháng Chín 2022(Xem: 3246)
"Giờ đây, tuy vẫn làm chủ cuộc chơi, nhưng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với nhiều đợt sóng ngầm trong nội bộ. “Bộ Tam” về tổng thể, tuy không còn cố kết với nhau như cách đây mấy tháng. Các chân ghế của “Bộ Tam” cũng đang lần lượt bị rung lắc dữ dội."
13 Tháng Chín 2022(Xem: 3007)
"Nhiều sự kiện thời sự khiến tiểu nhân chợt nhớ Nguyễn Công Hoan (1903 – 1977) và “Người ngựa, ngựa người” - truyện ngắn khoảng 3.000 chữ, viết đầu thập niên 1930, lúc Việt Nam còn thuộc Pháp, kể lại đêm giao thừa của một người phu kéo xe - của cụ (1)..."
08 Tháng Chín 2022(Xem: 2918)
"Năm 1904, Halford John Mackinder – nhà địa lý học người Anh – từng nói: « Ai thống trị được "Heartland" thì chỉ huy cả thế giới »... Hơn một thế kỷ sau, cuộc chiến giành « Heartland » giữa Mỹ và Trung Quốc diễn ra gay gắt hơn bao giờ hết."
12 Tháng Tám 2022(Xem: 3153)
“Không có ai được quyền đứng trên luật pháp ở đất nước này”, ông Merrick Garland, Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hoa Kỳ đã nói như thế vào ngày 20/7, khi được các phóng viên hỏi."
07 Tháng Bảy 2022(Xem: 3170)
"Nhan đề trang bìa nhiều báo tập trung vào các hiểm họa hàng đầu với thế giới đương đại. Courrier International nói về nạn đói đe dọa các quốc gia nghèo nhất với việc Nga sử dụng "vũ khí lúa mì". L’Express ám ảnh bởi nỗi lo sợ "bội chi ngân sách công" không sớm thì muộn dẫn đến thảm họa."
SINH HOẠT
MINH XÁC QUAN ĐIỂM
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.

- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
99,468