Tôi Là Người Cali (Hoàng Ngọc Nguyên)

22 Tháng Mười Một 201112:00 SA(Xem: 26938)
Tôi Là Người Cali (Hoàng Ngọc Nguyên)


TÔI LÀ NGƯỜI CALI

Hoàng Ngọc Nguyên

image003_46-content

 Ý kiến của các thành phần trong xã hội
về việc tăng kinh phí cho các trường công

 

Tuy chẳng được cái may mắn để có thể nói “Tôi là người Canada” như ông MC, hay “Tôi là người Mỹ” như nhà “luật sư” (trước đây chưa hề cãi cho ai) nay tỵ nạn chính trị, những ngưòi Việt hiện nay đang cư ngụ tại tiểu bang California đều có thể nói một cách hãnh diện, tự hào: “Tôi là người Cali”. Nói “Tôi là người Cali” thì dễ. Nhưng nói “Tôi là ngườì Cali” một cách hãnh diện là khó. Bởi vì tình hình ở Mỹ là thế. Và ở đâu cũng thế. Người lãnh đạo cứ lúng túng, lưng chừng, không dám có những nỗ lực chuyển hóa (transformative) – dù chuyện nhỏ hay chuyện lớn – cho dù tình hình đòi hỏi một bước tiến chuyển hóa. Tổng thống Barack Obama trước đây người ta kỳ vọng ông sẽ là một nhân vật làm nên lịch sử chuyển hóa cho đất nước bế tắc này, nhưng ông bị ép đến nghẹt thở, không làm gì được. Quốc Hội chỉ là một phường ăn hại. Chính khách một lũ cơ hội. Giới doanh gia quân ăn cướp. Người dân lớp thì “tea party” đi tiên phong cho 1% người dân, lớp thì “chiếm đóng” mà chẳng biết tập họp 99% để làm gì. Đất nước như trong hoàn cảnh mất định hướng, chẳng biết ưu tiên ở đâu, dồn sức vào đâu, và ai dồn sức. Bởi vì chính giới của Mỹ vẫn quen nhìn chuyện không xa hơn lỗ mũi, cho nên đi xa hơn là sập bẩy của thời đại. Đất nước cũng thế, các tiểu bang cũng chẳng khác gì. Người ta vùng vẫy, cựa quậy trong tuyệt vọng. California, “the Golden state”, càng ngày càng giống như vàng giả. Hay vàng mả. Tiêu biếu là ông cựu thống đốc “terminator” Arnold Schwarzennegger. Từng được tưỏng là nguòi hùng nên ông được ngưòi ta đưa lên, hóa ra ông chỉ làm cho người ta phát khùng. California cứ đi xuống, Như xe trợt dốc vì hỏng thắng - với nạn thất nghiệp quanh quẩn ở mức cao kỷ lục nhất nước Mỹ (chỉ thua Nevada và Michigan) và thiếu hụt ngân sách vô bờ bến, có lúc cả 24 tỉ. Và bao nhiêu điều không đẹp người ta nói về tiểu bang này, từ giáo dục đến y tế. Tham nhũng trong bộ máy chính quyền và sự tan tác, cùng khổ trong xã hội. Cứ xem tình hình di dân lậu ở Cali, nay cũng lén lút vượt biên trở lại Mexico; một số người già vẫn quen với văn hóa ăn cắp của xã hội xã hội chủ nghĩa thời xưa nay tìm cách “tăng gia”, “cải thiện” bằng viêc đi ăn cắp báo; một số người già khác có học hơn và được Medicare, Medicaid bảo bọc thì về Saigon đàn đúm ăn Nô-en và họp mặt “cựu sinh viên” ở những bãi du lịch; và xu hướng di dân từ Cali đến Texas để xin ông thống đốc những công việc lương thấp và không có phúc lợi y tế khiến cho ông rất đổi tự hào vế thành tích tạo công ăn việc làm của mình.

 Thế thì người ta hãnh diện về nỗi gì mà nói “Tôi là người Cali”.

 Cali ngày nay, không phải ngày hôm qua, có nhiều điều đáng đề nói, đáng để hãnh diện. Một nơi mà người ta hãnh diện phải là một nơi có những con người tiến bộ, nhất là trong tình hình con người đang suy thoái lạc hậu ở nơi hiện nay. Người dân Cali hãnh diện vì có những dấu hiệu ở đây có những con người tiến bộ, tam gọi là “con người mới tư bản chủ nghĩa”, muốn xây dựng một xã hội có văn hóa hơn, có giáo dục hơn và sẵn sàng hy sinh cho công cuộc xây dựng thành quách cho tương lai đó.

 Tiểu bang này đáng hãnh diện trước hết vì người lãnh đạo hiện nay của nó, một ông thống đốc thuộc đàng Dân Chủ dám nói rằng lợi ích trước hết và duy nhất mà ông phải bảo vệ là lợi ích của người dân. Tuy là người thuộc đảng Dân Chủ, một đảng vẫn được xem có sức mạnh từ giới công đoàn lao động, ông dám mạnh dạn đưa ra một đề án cải tổ chế độ hưu bồng cho giới công chức của tiểu bang và địa phương, bởi vì không những các chế độ, chính sách hiện tại không thể được tốn tại (hết tiền), mà vì nó bất công và có tính cách nuôi dưỡng sự tham nhũng một cách trá hình. Ông đã đi tới mặc dù cái kế hoạch của ông công đoàn chống, và công đoàn chống tất nhiên đảng Dân Chủ của ông cũng chống. Từ hành động của ông thống đốc 73 tuổỉ này, chúng ta đâm suy nghĩ triết lý cuộc đời: nếu nhà chính trị nào cũng tính đến những gì mình để lại hơn những gì mình còn mưu cầu trước mắt, đất nước và xã hội lo gì không đi lên được.

 Quan trọng nhất cho sự đi lên của một xã hội là người dân. Xã hội chỉ đi lên được nếu người dân biết nhìn mục tiêu xa không phải mục tiêu gần, và có sự chọn lựa con đường mình đi với cái nhìn không chỉ cho mình mà cho các thế hệ con cháu và xã hội mai sau. Theo một cuộc thăm dò mà qua tờ Los Angeles Times chúng ta được biết kết quả cuối tuần qua, một đa số lớn người dân California sẵn sàng trả thuế cao hơn để tăng kinh phí cho những trường học công lập, cho dù tình hình kinh tế chưa khả quan có thề ảnh hưởng nghiêm trọng đến thu nhập của họ. Sau ba năm bị cắt ngân sách khiến các truờng học ở tiểu bang này bị bầm dập, thầy cô bị cho nghỉ việc, nhiều chương trình vế nghệ thuật âm nhạc và nhiệm ý phát triển năng khiếu học sinh khác bị cắt, ngành giáo dục ở Cali là nơi sự tơi tả của một đất nước đi xuống thấy rõ nhất. Bởi thế, đến 64% nói rằng người dân nay phải đóng góp nhiều hơn cho công cuộc giáo dục các thế hệ tương lai này. Theo tờ Los Angeles Times, sự nhất trí này là “rộng rãi, cả nam và nữ, đủ chủng tộc, tuổi tác, địa phương, mức độ lợi tức vá trình độ giáo dục của cử tri”. Điều duy nhất đáng buồn là những nguòi tự nhận mình là người Cộng Hòa bảo thủ, chỉ có 34% xem trọng việc đầu tư cho giáo dục. May thay, đến 60% những người Cộng Hòa tự nhận là “ôn hòa” hay “tự do” và đến ¾ nguòi Dân Chủ ủng hộ chuyện tăng thuế vì giáo dục. Vào thời buổi này chúng ta vẫn nghĩ rằng ích kỷ là thái độ ”chuẩn mực” nơi cá nhân, cái chuyện người ta sẵn sàng “mình vì mọi ngưòi” đã là quí, mà còn vì sự nghiệp giáo dục “trăm năm trồng người” đúng là điều chúng ta phảỉ suy nghĩ hơn nữa về nỗi ưu tư, sự sáng suốt, và một quyết định chọn lựa có tính hy sinh rất cao. Chúng ta nên nhớ rằng trong xã hội hiện nay chúng ta đang sống, đến 33% là thành phần nghèo khổ, 50% là đủ ăn, có nghĩa là chỉ có khoảng 1/6 là sung túc và 1% rất sung túc. Ý muốn của người dân, nếu không có lực, chỉ là “duy ý chí”. Lực là gì nếu không phải là sự sẵn sàng đóng góp của những thành phần có khả năng đáng kể trong xã hội.

 Ủy ban Nghĩ Xa (Think Long Committee), một nhóm những nhà tỉ phú và hoạt động chính trị tích cực, “bỗng dưng” lên tiếng. Có lẽ họ “bức xúc”. Họ nói rằng họ sẽ đưa ra đề nghị tăng thuế 10 tỉ đô la trong lá phiếu tiểu bang sang năm 2012. Họ cho rắng mỗi năm cần tăng thêm 5 tỉ chi cho các trường công và hàng tỉ cho các trường đại học công lập và các chính quyền đia phương. Hai ý chính trong đề án của họ: thứ nhất, hạ thuế lợi tức cho cá nhân thuộc tầng lớp lợi tức thấp, nhưng đánh thuế cao hơn, lũy tiến nhắm vào doanh nghiệp và các người giàu và nhất là đánh vào những dịch vụ “cắt cổ” như tư vấn pháp lý hay kế toán; và thứ hai, tiểu bang phải dồn nỗ lực vào tái phục hưng ngành giáo dục, niềm hãnh diên truyền thống của California, nhưng cũng là một lĩnh vực thiếu lãnh đạo trong mấy chục năm qua.

 Một ông thống đốc như thế, một quần chúng như thế, và một tầng lớp doanh nhân tao tiến như thế, lo gì mà tiểu bang California không lên. Chỉ lo một nỗi nước Mỹ không lên được, chẳng những nó không nâng tiểu bang này lên mà còn kéo tiểu bang này xuống, giống như Hà Nội hiện nay đang làm tan hoang cả Saigon của mấy chục năm về trước và làm hư con người Saigon tử tế của một thời đã mất !

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Giêng 2023(Xem: 2911)
"Cách đây hơn 50 năm, chính quyền của cựu Tổng thống Mỹ Lyndon Baines Johnson tuyên bố "súng là công cụ chính gây nên cái chết của giới tội phạm Mỹ" và nói rằng vấn đề này "chính là kết quả từ thái độ bình thường của nền văn hóa chúng ta đối với súng đạn và di sản công dân được trang bị vũ khí, tự bảo vệ mình".
03 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3058)
"Bắt đầu từ cuộc bầu cử tổng thống năm 2000, báo đài ở Mỹ bắt đầu sử dụng hai màu xanh và đỏ để phân biệt ảnh hưởng của hai đảng tại các tiểu bang."
14 Tháng Mười 2022(Xem: 3701)
"Trước khi chết, Sarina Esmailzadeh, 16 tuổi, nói rằng thế hệ của cô muốn sống như những người trẻ ở New York"
12 Tháng Mười 2022(Xem: 3592)
"Vụ nữ đại gia Trương Mỹ Lan, chủ nhân tập đoàn Vạn Thịnh Phát, bị bắt trong một vụ án kinh tế sẽ là bước đầu tiên để khui ra và ‘đốt lò’ các vị tai to mặt lớn từ đương chức đến đã nghỉ hưu, theo nhận định của nhiều nhà quan sát ở Việt Nam."
10 Tháng Mười 2022(Xem: 3427)
"Một cuốn sách của hai tác giả Phương Tây nêu ra ba lý do khiến nền tảng quyền lực của Đảng Cộng sản và Nhà nước XHCN ở Việt Nam rất bền vững."
17 Tháng Chín 2022(Xem: 3246)
"Giờ đây, tuy vẫn làm chủ cuộc chơi, nhưng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đang phải đối mặt với nhiều đợt sóng ngầm trong nội bộ. “Bộ Tam” về tổng thể, tuy không còn cố kết với nhau như cách đây mấy tháng. Các chân ghế của “Bộ Tam” cũng đang lần lượt bị rung lắc dữ dội."
13 Tháng Chín 2022(Xem: 3007)
"Nhiều sự kiện thời sự khiến tiểu nhân chợt nhớ Nguyễn Công Hoan (1903 – 1977) và “Người ngựa, ngựa người” - truyện ngắn khoảng 3.000 chữ, viết đầu thập niên 1930, lúc Việt Nam còn thuộc Pháp, kể lại đêm giao thừa của một người phu kéo xe - của cụ (1)..."
08 Tháng Chín 2022(Xem: 2918)
"Năm 1904, Halford John Mackinder – nhà địa lý học người Anh – từng nói: « Ai thống trị được "Heartland" thì chỉ huy cả thế giới »... Hơn một thế kỷ sau, cuộc chiến giành « Heartland » giữa Mỹ và Trung Quốc diễn ra gay gắt hơn bao giờ hết."
12 Tháng Tám 2022(Xem: 3153)
“Không có ai được quyền đứng trên luật pháp ở đất nước này”, ông Merrick Garland, Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hoa Kỳ đã nói như thế vào ngày 20/7, khi được các phóng viên hỏi."
07 Tháng Bảy 2022(Xem: 3171)
"Nhan đề trang bìa nhiều báo tập trung vào các hiểm họa hàng đầu với thế giới đương đại. Courrier International nói về nạn đói đe dọa các quốc gia nghèo nhất với việc Nga sử dụng "vũ khí lúa mì". L’Express ám ảnh bởi nỗi lo sợ "bội chi ngân sách công" không sớm thì muộn dẫn đến thảm họa."
SINH HOẠT
MINH XÁC QUAN ĐIỂM
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.

- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
99,468