Một Thời Điên Khùng? (Hoàng Ngọc Nguyên)

14 Tháng Tư 201212:00 SA(Xem: 26404)
Một Thời Điên Khùng? (Hoàng Ngọc Nguyên)

MỘT THỜI ĐIÊN KHÙNG?

Hoàng Ngọc Nguyên


 image001_45-content

 

Hôm thứ năm, bỗng nhiên ông Barack Obama xuất hiện sáng rực trong giới truyền thông như một đấng anh hùng dũng cảm, bất khuất, và đối thủ của ông Mitt Romney, ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hoa, lại bỗng nhiên trông giống như một thằng học sinh đẹp trai, con nhà giàu và quyền thế, và vì thế ỷ thế hiếp cô trong trường học. Hai câu chuyện xảy ra trong mùa bầu cử đang đi vào mùa hè đỏ lửa này dĩ nhiên một chuyện có lợi cho ông Obama và một chuyện bất lợi cho ông Romney, nhưng thực ra đều là hai câu chuyện chẳng làm sao cả, và chỉ cho thấy nước Mỹ này đúng là (đàn bà) nhiều chuyện và có khi điên khùng (như đàn ông). Ai trách nhiệm về sự điên khùng này, nếu chẳng phải là giới chính trị, những người vốn sinh ra để làm những chuyện ích nước lợi dân nhưng từ lâu nhiều người cứ thích làm điều ngược lại: phản dân hại nước.

Trong những vấn đề lớn của nước Mỹ, những vấn đề có tính cách quyết định cho sự tồn tại và phát triền của đất nước vĩ đại đang bị lung lay cực kỳ này, đương nhiên là kinh tế phải đứng hàng đầu (người nào chẳng điên lên được vì những vấn đề an cư lạc nghiệp), tiếp theo đó là sức khỏe (xứng đáng được đứng hạng nhì vì người Mỹ nay đang giành được chức vô địch thế giới vể tỷ lệ người phát phì - tỷ lệ hiện nay là 35% trong số người lớn trên 18 tuổi, phấn đấu đến năm 2030, phải đạt được tỷ lệ 42%, chào mừng lễ kỷ niệm 254 năm thành lập Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ). Nếu thực sự nghĩ đến tiền đồ của đất nước chắc chắn người ta phải quan tâm đến vấn đề giáo dục, khi người ta càng ngày càng phân vân đi học cái gì đây, ai dạy và học xong để làm gì (Không lẽ học xong chỉ đề sớm trở về mái nhà xưa, sống với cha mẹ già cho đỡ tốn tiền của song thân?). Tiếp theo là gì nữa đây, nếu không phải là vấn đề đối ngoại, vừa làm sao cho Mỹ đỡ tốn quá đáng ở nước ngoài, đỡ kẹt vào những cam kết oái oăm (như với Do Thái chẳng hạn) và cải thiện được hình ảnh nước Mỹ, người Mỹ trong mắt thiên hạ khắp năm châu bốn bể. Một cuộc thăm dò của CNN: What are your top issues? Những vấn đề hàng đầu của bạn là gì? Kết quả đọc được hôm thứ năm chỉ có khác thứ tự này một chút: vấn đế thứ ba của CNN là nợ quốc gia, giáo dục sụt xuống thứ tư, có lẽ dư luận bị đầu độc bởi tư tưởng “bảo thủ tài chánh” (fiscal conservative) của ông Grover Norquist, người đang vác thập tự giá cho đảng Cộng Hòa. Xem ra người Mỹ còn rất hời hợt về mặt thế giới và quốc tế!

 Ba vấn đề đó quá đủ cho đất nước, quá đủ cho lãnh đạo, quá đủ cho người dân, còn chỗ nào nữa cho những vấn đề “tầm phào” như thuốc ngửa thai, quyền phá thai, tự do giới tính, hôn nhân đồng tính… Có một sự thật mà những nhà chính trị, những ngưòi lãnh đạo quốc gia, trong đó dĩ nhiên có cả ông Obama, không dám nói ra, nói thẳng với quốc dân đồng bào: đầu óc của những người “tai to mặt lớn” đó, thật ra cũng như đầu óc của người bình thường, thậm chí có khi còn nhỏ hơn người bình thường (cứ hỏi bà Michele Bachmann hay John Edwards). Cái đầu óc con người như một cái tủ, có ngăn có kệ, mỗi ngăn mỗi kệ chỉ có chừng đó. Đầu con người chẳng phải là một cái computer có chương trình google.com để bàn đến mọi chuyện và có giải đáp tức thì cho mọi chuyện. Bình thường, trong cuộc sống của con người thiếu gì chuyện thiết thực phải lo, phải tìm hiểu để có ý kiến, để có giải đáp một cách đúng đắn, có suy nghĩ. Còn chỗ nào trong tủ chứa trong đầu cho những chuyện tầm phào. Mà một ông lãnh đạo chỉ giỏi những chuyện tầm phào thì đúng là một người tào lao. Cho nên, khi bị bức bách hỏi về vấn đề hôn nhân đồng tính, sau khi ông Phó Tổng thống Joe Biden chẳng hiểu nổi hứng hay cố tình ra mặt ủng hộ chuyện trai lấy trai, gái lấy gái, lẽ ra ông Obama có thể nói như thế này: “Thú thật với quí vị, tôi chưa có thì giờ suy nghĩ kỹ vì đa đoan nhiều việc quá. Nhưng tôi nghĩ trong thời buổi tự do này, Chúa cũng phải hỉ xả nếu người ta không yêu được người khác phái, không muốn sống chung, kết thành vợ chồng với ngưòi khác phái, và nếu đã thế thì những người cùng phái cứ việc yêu nhau, sống chung với nhau, lo lắng cho nhau, kết ước long trọng với nhau – điều mà chúng ta gọi là hôn nhân”. Người ta nói ông đã “dũng cảm” dám nói là ông ủng hộ. Nhưng như một nhà bình luận Glenn Keissler viết trên Washington Post, khi ngưòi ta ra tranh cử, ít khi họ đủ dũng cảm nói “whole truth” mà chỉ nói “half truth”. Đúng là ông sẽ dũng cảm hơn nếu ông trả lời theo cách “Thế Sự Thăng Trầm” như thế.

Trong lãnh đạo đất nước hơn ba năm nay, ông Obama, thường được xem là một người “tự do tả khuynh”, (left wing liberal), theo đường lối đứng giữa ôn hòa gần bà Hillary Clinton hơn gần ông John Edwards (may thay cho ông). Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, vì phải tranh cử, ông nói năng xem chừng gần gũi hơn với cánh tự do, vì ông sợ mất phiếu của ngưòi tự do trong đảng cùng ngưòi tự do thuộc khu vực “độc lập” ngoài đảng. Ví dụ như trong vấn đề ngừa thai và phá thai. Và nay, vì bị kẹt với ông Biden “bốc đồng” (jump the gun), ông phải công khai ủng hộ hôn nhân đồng tính – chắc ông đã phải thức trắng đêm tối thứ ba để cân nhắc canh bạc này. Nói như thế, ông sẽ mất hoàn toàn phe hữu, phe “giáo phái chính thống” (evangelicals). Nói như thế, ông sẽ giành được ủng hộ hoàn toàn của phe tự do, phe tả khuynh, và phần lớn Dân Chủ. Sự mạo hiểm của ông cũng có cơ sở. Người Mỹ ba phải cũng như ông, đâu có thì giờ dính vào chuyện ngưòi ta - mấy ngưòi đồng tính, đồng tình. OK. Họ ôm nhau, hun hít, vuốt ve, cởi áo quần nhau, lên giường là chuyện của họ, chẳng đi đến đâu là cái chắc, dính gì đến ta mà chống. Khác tính một hồi rồi cũng chán, huống chi đồng tính. Có không ưa thì cứ đề bụng. Live and let live. Đó là kết quả thăm dò của Gallup và CNN, cho thấy vì sao có đến 53% ngưòi Mỹ cũng ủng hộ hôn nhân đồng tính. Bởi vậy, sự dũng cảm chằng đặng đừng nhưng cũng có tính toán của ông xem ra vô hại nếu không nói là có lợi. Lợi trước mắt là hàng triệu đô la ủng hộ từ Hollywood!

Nó có lợi là nhờ một thời cơ hãn hữu. Báo chí đưa ra một câu chuyện thời xưa của cậu Mitt Romney còn đi học. Học trung học ở một trường tôn giáo dành cho giới nhà giàu quí tộc. Nhưng chẳng ai giàu và quyền thế như gia đình cậu Mít (cha cậu là George Romney, chủ hãng xe hơi ở Detroit, thống đốc Michigan, và ra tranh cử tồng thống năm 1968), cho nên cậu xem bạn học như cỏ rác, hay người làm trong nhà, cho dù trong trường cậu, thực ra, cũng chẳng có ai nghèo cho cậu khinh. Người ta nói cậu hay ăn hiếp (bullying) bạn đồng học, nhất là những học sinh bị mang tiếng là “ghê” (đồng tính), những nam sinh để tóc dài như Beattles, Rolling Stones. Tờ Washington Post kề một trong những vụ đó là chuyện cậu cùng một số bạn đè một nam sinh tóc dài ra giữa lớp và cắt tóc người này đến sát da đầu. Một chuyện khác, khi gặp những học sinh bị mang tiếng đó, cậu thường làm bộ lịch sự, đứng nép qua một bên, cúi gập người và nói “Tránh ghê chẳng xấu mặt nào”.

Romney “không nhớ’ nhưng không bác bỏ những chuyện đó, vì bài báo này ghi rõ năm tháng, nơi chốn và cả tên tuổi nạn nhân. Ông Romney thú nhận đúng là một thời “nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”. “I did stupid things in my highschool days”.

Nhiều chuyện làm ngu xuấn thời nhỏ nói lên con ngưòi thực sự thời lớn!

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 22765)
Các điểm cần biết về biến động Tháng 1/2011 tại Ai Cập Phạm Văn Bân Dưới đây l à những vấn đề then chốt trong mối tương quan Mỹ-Ai Cập, được rút ra từ các báo cá o được công bố tuần này bởi Jeremy Sharp, chuyên viên của Sở Dịch Vụ Nghiên Cứu Quốc Hội, và bởi Jon Alterman, Giám Đốc chương trình Trung Đông thuộc Trung Tâm Chiến Lược và Nghiên Cứu Quốc Tế tại Washington.
17 Tháng Giêng 2011(Xem: 26790)
MỘT TẤN BI KỊCH CÓ HẬU Hoàng Ngọc Nguyên Những con ngư ời lý tưởng đang mong đợi nhờ một bi kịch này mà ngôi nhà nước Mỹ sẽ là một thay vì phân hóa, rã rời. Người ta cũng dè dặt vừa kêu gọi vừa tin tưởng trước nỗi đau buồn củ a đất nước, con người sẽ có ý thức hơn về nhu cầu phải có lý lẽ (common sense) v à lễ độ trong cuộc sống xã hội để có thể gần nhau hơn và lâu dài hơn – không chỉ trong những lúc đau buồn, tang khó.
17 Tháng Giêng 2011(Xem: 26202)
MỘT NĂM TRÔI QUA, MỘT THẬP NIÊN CHẤM DỨT, NHỮNG GÌ CÒN ĐỌNG LẠI Hoàng Ngọc Nguyên Có thể xem đó là thông lệ nhìn lại năm qua và thập niên qua đã trôi theo dòng đời như một giấc mơ. Tuy nhiên, cũng có lẽ ít có một khoảng thời gian nào trong đời lại có những tác động mạnh mẽ trong tâm tư và cuộc sống của chúng ta đến như 10 năm đã qua.
01 Tháng Giêng 2011(Xem: 26728)
LỜI NG ƯỜI RA ĐI Hoàng Ngọc Nguyên Hôm nay là ngày cuối của Arnold Schwarzennegger ở Sacramento. Ngày mai đây, ông sẽ trở lại làm thường dân – như chúng ta. Nhìn lại đoạn đường bảy năm vừa qua, ông nói rằng ông vẫn xứng đáng để được nguời ta gọi là “Terminator” - Người Sát Thủ - vai trò quen thuộc của ông trong điện ảnh trước khi ông bước vào đời thực với trách nhiệm thống đốc ...
01 Tháng Giêng 2011(Xem: 25640)
CALIFORNIA 2010 TRONG TRÍ NHỚ Hoàng Ngọc Nguyên Mỗi cộng đồng có một cách riêng nhìn lại địa phương của mình. Người Việt chúng ta ở California chẳng hạn, sẽ không nhìn 10 sự kiện lớn nhất trong năm hoàn toàn giống như người Mễ, ngưới da đen, người da trắng… Nhưng cũng dĩ nhiên sẽ có sự trùng hợp.
01 Tháng Giêng 2011(Xem: 24230)
CUỐI NĂ M BÌNH LUẬN CHUYỆN SANG NĂM Hoàng Ngọ c Nguyên Một ngườ i bình luận dè dặt hẳn phải nói: tình hình bây giờ khá hơn trước và hy vọng không bằng tình hình trong tương lai. Có lẽ đó là điếu ít nhất một người dè dặt có thể nói và ghi phát biều của mình vào sử sách.
26 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 27157)
Loạt bài đặc biệt 7 tỷ người Robert Kun zig Dịch và cước chú: Phạm Văn Bân, 12-21-2010 Cuộc tranh luận xuất hiện trong sự phát sinh của chủ trương báo động dân số, ở ngay chính cá nhân Giáo Sĩ Thomas Malthus. Vào cuối cuốn sách, trong đó ông lập khuôn khổ cho một luật cứng rắn rằng sự gia tăng dân số không được kiểm soát sẽ dẫn đến nạn đói...
26 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 25434)
THẤT NGH IỆP - TRỢ CẤP- GIẢM THUẾ Hoàng Ngọc Nguyên Đối với ngưòi dân, một hai tuần qua là một thời gian chẳng lành, tuy là người ta đã qua mùa Lễ Tạ Ơn, môt phần vì những tin không hay từ thị trường lao động bay tới, một phần vì sự leo thang trong chiến dịch khủng bố người dân. Hiện nay ai cũng lo lắng, ưu tư về vấn đề công ăn việc làm, ngay cả những ngưòi hiện không bị thất nghiệp.
25 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 26275)
XÔN XAO MỘT MÙA GIÁNG SINH Hoàng Ngọc Nguyên Nếu ta hỏi những người một thời đã từng lớn lên ở quê nhà trước năm 1975 Mùa Giáng Sinh nào trong đời lắng đọng nhất trong ký ức của họ, chúng ta chắc chắn sẽ ghi nhận được rất nhiều câu trả lời khác nhau tùy hoàn cảnh riêng của mỗi người. Nhưng có lẽ hai câu trả lời thường gặp nhất phải là Nô-en năm 1972 và Nô-en năm 1975.
23 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 21175)
Về mối quan hệ giữa Phan Châu Trinh và Phan Văn Trường Mai Thái Lĩnh Trong phạm vi của bài viết này, tôi chỉ tập trung vào một số chi tiết có liên quan đến cuộc đời hoạt động của Phan Châu Trinh - nhất là mối quan hệ giữa nhà dân chủ yêu nước này với nhà yêu nước Phan Văn Trường nhằm giúp cho độc giả có được cái nhìn khách quan, đúng đắn hơn về một trào lưu đã có ảnh hưởng nhất định đến lịch sử của nước ta trong thế kỷ 20, nhưng những di sản để lại vẫn còn có ảnh hưởng kéo dài qua thế kỷ 21.
SINH HOẠT
MINH XÁC QUAN ĐIỂM
- Website do một ít Thụ Nhân chung sức, dù rộng mở đến tất cả đồng môn trong tình thân hữu, nhưng không nhân danh hay đại diện tập thể nào.

- Quan điểm của bài viết trong Diễn Đàn là của cá nhân tác giả, không hẳn phản ánh quan điểm chung của Ban Biên Tập và những người tham gia Diễn Đàn.
KHÁCH THĂM VIẾNG
99,468