GIÁNG SINH 1967
Đường trần có mấy bước dừng
Để tôi căn dặn tôi đừng yêu em
Gác chuông cao, lời cầu xin dưới thấp
Tôi đứng trân giữa hàng nến lung linh
Thượng đế đày tròn một mùa đông ly cách
Cho tuổi đời sương khói cuộn mông mênh
Anh Đà Lạt, em Ba Xuyên
Đỉnh Lâm Viên chia đôi vầng nhật nguyệt
Anh cầu xin làm sao em thấu biết
Cuộc tình này rồi lặng chết trong tim
Thượng đế ơi, con cắn nát môi mềm.
LYSA 67