CÒN ĐÂY MỘT MÌNH
Bạn thân ơi,
thoáng tuổi nào. Ngôi trường ngày cũ
Trải nắng mưa,
năm tháng phủ phai màu
Bầy chim nhỏ
đã xa đàn từ ấy
Bỏ mái hiên rơm lót tổ nát nhàu
Trong cổ họng, tiếng nghẹn ngào ấp úng
Giữa nếp nhăn,
ứa giọt lệ cuối đời
Nắng qua nhanh. Tối dần trời ký ức
Ngọn gió lay, nghe tiếng lạ vây quanh!
Đêm tóc trắng rũ hồn qua trường cũ
Mái rêu xanh, chôn kỷ niệm bao mùa
Thập giá buồn đổ vỡ - một lần đưa
Đồi Tĩnh Nguyện lối xưa chừ mất dấu
Từng lớp học
hồn ma tôi mắt đỏ
Thầy là ai
và bạn cũ đã là ai
Tôi còn ai trong giấc ngủ đoái hoài
Cơn cúi xuống đau xót xa mật đắng.
Nguyễn Hùng Sơn
(Nhớ về Viện Đại Học Đà Lạt)